Nếu bạn hỏi một đứa trẻ: Với con ai là người vĩ đại nhất? Bạn sẽ không hề ngạc nhiên khi nhận được câu trả lời của chúng. Đó có thể là ông, là bà, là bố mẹ, là thầy cô giáo... Không phải là những Anh-tanh, Beth-thô-ven, Van-gốc hay bất kì một nhân vật quan trọng nào khác, với chúng sự vĩ đại có thể xuất hiện ngay ở những điều bình thường của cuộc sống và người vĩ đại không nhất thiết, không quan trọng phải là người đóng góp được những điều lớn lao cho nhân loại. Có một tâm hồn cao cả, đó cũng đủ làm một người vĩ đại rồi. Suy nghĩ trong sáng của trẻ nhỏ khiến chúng ta tự hỏi: Phải chăng “Mỗi người đều có thể trở nên vĩ đại... Chỉ cần trái tim bạn chan chứa lòng khoan dung và tâm hồn bạn luôn tràn ngập yêu thương”?
“Vĩ đại” là khái niệm chỉ những gì có tầm cỡ và giá trị lớn lao, đáng khâm phục. Nhân loại gọi Anh-tanh là nhà vật lí vĩ đại khi ông phát minh ra thuyết tương đối, định luật vạn vật hấp dẫn; Gọi Mác, Ăng- ghen là vĩ đại khi các ông tìm ra ưu thế và sự vận động tất yếu lên chủ nghĩa xã hội của xã hội loài người; Gọi Lê-ô-na Đơ-vanh-xi là hoạ sĩ vĩ đại với những tác phẩm nghệ thuật có giá trị và mang đến cho con người hứng thú tìm kiếm, chinh phục giá trị của nó trong mọi thời đại... Gắn với những nhân vật ấy, hai từ vĩ đại gần như trở nên xa vời với những người bình thường. Nhưng cuộc sống đã chỉ ra một chân lí nữa: vẫn còn có những sự vĩ đại khác, chúng cũng lớn lao và đáng trân trọng không kém những gì được coi là vĩ đại ở trên, đó là sự lớn lao, vĩ đại về tâm hồn. Tài năng và trí thông minh là thiên bẩm nhưng mỗi người thì luôn có sẵn một tấm lòng để trao và nhận yêu thương. Người ta khó chủ động trong việc biến mình thành một người vĩ đại về mặt tri thức, trí tuệ (những cái phụ thuộc phần lớn vào tài năng - điều không phải ai cũng có) nhưng lại hoàn toàn có thể trở thành một người vĩ đại về mặt tâm hồn. Tấm lòng khiến cho con người trở nên lớn lao, vĩ đại trong mắt người khác có thể từ những điều rất nhỏ. Hãy nhìn vào cặp mắt của một đứa trẻ, bạn sẽ nhìn thấy ở đó rát nhiều sự ngưỡng mộ và những cái mà chúng thấy thật vĩ đại ở những người xung quanh. Một người bênh vực lúc mình bị bắt nạt, người đó thật vĩ đại. Một cậu bạn kiên cường không khóc nhè khi bị chảy máu cũng đáng để chúng trầm trồ thán phục. Còn bố mẹ thì thật sự là một “kho” của những điều vĩ đại. Bố vĩ đại vì có thể công kênh bé trên vai đi dạo chơi, vì có thể sửa cho bé chiếc ô tô bị hỏng, hay làm cho bé một thứ đồ chơi mới... Mẹ vĩ đại vì mẹ có thể làm sạch bay vết bẩn chiếc áo đồng phục của bé, vì mẹ có thể làm nên những món ăn thật ngon và rửa bát thì không bao giờ làm vỡ một chiếc nào cả... Ánh mắt trẻ thơ phản ánh những góc trong sáng và chân thành nhất trong tâm hồn con người. Những điều vĩ đại với chúng khiến ta suy nghĩ một cách nghiêm túc về việc mình có thể trở nên vĩ đại trong con mắt mọi người, ít ra là một người vĩ đại về mặt tâm hồn. Vậy cần những gì để làm được điều ấy? “Chỉ cần trái tim bạn chan chứa lòng khoan dung và tâm hồn bạn luôn tràn ngập yêu thương”. Khi bạn có lòng khoan dung, bạn có thể sẵn sàng tha thứ cho những lỗi lầm của người khác. Phê phán, chỉ trích sai phạm của người khác, đó là điều dễ. Đứng trên lỗi lầm đó mà độ lượng, mở ra cho họ một cơ hội sửa chữa mới là điều khó mà không phải ai cũng có thể làm được. Được như vậy, đó phải là một người có tấm lòng rộng mở, vượt qua những nhỏ nhen, đố kị tầm thường, tức đã có một tâm hồn độ lượng. Nếu như lòng khoan dung khiến cho ta trở nên độ lượng thì trái tim tràn ngập thương yêu lại định hướng cho ta phải làm gì để có thể rộng mở và “trang trải” lòng mình nhiều hơn nữa. Một trái tim yêu thương sẽ luôn biết cho đi trước khi nhận lại, biết sống vì người khác trước khi sống vì bản thân mình. Yêu thương để chăm sóc và giúp đỡ những người xung quanh. Yêu thương để đồng cảm và sẻ chia với những hạnh phúc và khổ đau của họ. Yêu thương để biết rằng đó là thứ tình cảm không thể thiếu của con người, là chìa khoá để đi đến hạnh phúc. Trong mỗi con người đều tồn tại một cái tôi cá nhân rất lớn. Người có trái tim tràn ngập yêu thương và khoan dung sẽ là người biết vượt qua sự ích kỉ của bản thân, vượt qua cái tôi đó. Chỉ riêng điều này thôi cũng đủ để khiến cho họ trở thành một người vĩ đại trong con mắt mọi người.
Điều vĩ đại lại có thể bất đầu và thể hiện trong những cái thật bình dị. Mỗi người đều có thể tự rèn luyện để mình trở thành một người có trái tim rộng lớn. “Không đó điều vĩ đại nào được thực hiện mà không có những con người vĩ đại. Và họ chỉ vĩ đại nếu họ quyết tâm trở thành người vĩ đại” (Charles De Gaulie).