Chiều tối rồi, quê h-ơng ở nơi đâu? Trên sông khói sóng khiến ng-ời ta buồn! Dịch thơ: Ho ng Hạc Lâu Tích nhân dĩ thừa Hoàng Hạc khứ, Thử địa không d- Hoàng Hạc lâu. Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản, Bạch vân thiên tải không du du. Tình xuyên lịch lịch Hán D-ơng thụ Ph-ơng thảo thê thê Anh Vũ châu. Nhật mộ h-ơng quan hà xứ thị? Yên ba giang th-ợng sử nhân sầu. Thôi Hiệu Dịch nghĩa: Hạc vàng ai c-ỡi đi đâu, Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ. Hạc vàng đi mất từ x-a! Ngàn năm. | 46 NGHIÊN cứu TRUNG Quốc số 1 65 - 2006 7ừ KtỌA âtt eảa Ghâi XtiệiL đến Hoàng Hạc Lâu của Nguyễn Du TRAN LÊ BẢO I. VỂ VÀN BẢN Hoàng Hạc Lâu Tích nhân dĩ thừa Hoàng Hạc khứ Thử địa không dư Hoàng Hạc lâu. Hoàng Hạc nhất khứ bất phục phản Bạch vân thiên tải không du du. Tình xuyên lịch lịch Hán Dương thụ Phương thảo thê thê Anh Vũ châu. Nhật mộ hương quan hà xứ thị Yên ba giang thượng sử nhân sầu. Thôi Hiệu Dịch nghĩa Lầu Hoàng Hạc1 Người xưa đã cưỡi Hạc vàng bay đi roi2 O đây chỉ còn trơ ra lầu Hoàng Hạc. Hạc vàng một khi đã bay đi không trỏ lại nữa Mây trắng ngàn năm còn bay chơi vơi Mặt sông lúc trời tạnh hàng cây Hán Dương3 in bóng rõ mOn một Trên bãi Anh Vũ4 cỏ thơm xanh tươi mơn mởn. Chiều tối rOi quê hương ở nơi đâu Trên sông khói sóng khiến người ta buOn Dịch thơ Hạc vàng ai cưỡi đi đâu Mà đây Hoàng Hạc riêng lầu còn trơ. Hạc vàng đi mất từ xưa Ngàn năm mây trắng bây giờ còn bay. Hán Dương sông tạnh cây bày Bãi xa Anh Vũ xanh dày cỏ non. Quê hương khuất bóng hoàng hôn Trên sông khói sóng cho buồn lòng ai Tản Đà dịch Hoàng Hạc Lâu Hà xứ thần tiên kinh kỷ thì Do lưu tiên tích thử giang mi Kim lai cô vãng Lư sinh mộng5 Hạc khứ lâu không Thôi Hạo thi6 Hạm ngoại yên ba chung diểu diểu Nhãn trung thảo thụ thượng y y Đại học Sư phạm Hà Nội Từ Hoàng Hạc Lâu. 47 Trung tình vô hạn bằng thuỳ tố Minh nguyệt thanh phong dã bất tri Nguyễn Du Dịch nghĩa Lầu Hoàng Hạc Thần tiên ỏ đâu và trải qua bao đời roi Mà dấu vết tiên còn lưu trên bến sông này Xưa nay cuộc đời như giấc mộng chàng Lư Chỉ còn lời thơ Hạc bay lầu trống của Thôi Hiệu Ngoài lan can khói sóng còn mênh mang Trong tầm mắt cỏ cây vẫn mượt mà. Tình cảm chứa chan biết ngỏ cùng ai Trăng thanh gió mát cũng không hiểu được. Dịch thơ Thần tiên đâu đó tự bao giờ Còn dấu ghi đây cạnh bến bờ. Nay đến xưa qua Lư vẫn mộng Hạc bay lầu vắng Hạo còn thơ. Ngoài hiên khói sóng mênh mang thế Trưốc mắt hàng cây phảng phất như. Bày tỏ vối ai tình chất chứa Trăng trong gió mát cũng thờ ơ. Theo bản dịch cũ Tức bản Thơ chữ Hán