Là những người có võ công thâm hậu, mà khi đứng treen mỏm đá cheo leo nhìn xuống Tuyệt hồn nhai, ba người cúng không tránh khỏi rùng mình kinh sợ. | Tác Giả Trần Thanh Vân ÂM DƯƠNG THẦN CHƯỞNG Người Dịch Lữ Giang HÒI XI Sà những người có võ công thâm hậu mà khi đứng trên mỏm đá cheo leo nhìn xuống Tuyệt hồn nhai ba người cũng không tránh khỏi rùng mình kinh sợ. Bởi đáy vực sâu hun hút chập chờn đá nhọn chỉ một bước xẩy chân là nát thịt tan xương ngay lập tức. Lỗ Hải tháo tung cuộn dây bảo Tường Oanh - Muội ở đây giữ đầu dây cho chắc đại ca và Hồ Sơn xuống dưới. Tường Oanh không chịu - Muội cũng xuống nữa cơ. Hồ Sơn cản lại - Chuyện này nguy hiểm lắm Tường muội và Lỗ huynh giữ dây cho đệ xuống nhé. - Nhưng . Lỗ Hải và Tường Oanh cãi lại Hồ Sơn vội cắt lời - Đừng tranh cãi làm gì Đây hai người cầm chắc đầu dây này giùm đệ. Chẳng để hai người kịp mở lời ngăn cản Hồ Sơn liền tung mình nhảy vọt xuống đầm dơi. Tường Oanh và Lỗ Hải hoảng hốt nắm chặt đầu dây rồi đứng ngây người ra như phỗng đá. Đang đà lao nhanh Hồ Sơn đáp thân mình nhẹ nhàng lên một mỏm đá đưa mắt nhìn quanh. Chợt chàng kinh hãi thốt lên - Trời ơi như thế này thì mong gì hy vọng Giang Lâm còn sống chứ. Có lẽ kiếm lệnh của sư phụ cũng theo thân xác Giang đệ lún sâu mất dưới vực rồi Bàn chân chàng khẽ đặt lên lớp đất sình lầy mặc dù đã cố gắng làm giảm trọng lượng thân thể đến mức tối đa nhưng Hồ Sơn vẫn bị lớp bùn hút chặt lấy kéo chàng càng lúc càng lún sâu xuống đáy. Chỉ có thần thánh bị rơi xuống đây mới tránh được cái chết mà thôi chớ người phàm mắt thịt như Giang Lâm lại bị đánh ngã bất thình lình không bị va đầu vào đá nhọn mà chết thì cũng bị lún sâu xuống đáy bùn đen. Nãy giờ mãi lo suy nghĩ vẩn vơ Hồ Sơn quên để ý chợt nghe lạnh ở thắt lưng chàng mới kinh hoàng nhận ra mình bị lún quá sâu. Thất vọng buồn đau Hồ Sơn nắm sợi dây kéo mạnh và ra hiệu cho Lỗ Hải và Tường Oanh kéo mình lên. 157 www. taixiu. com Tác Giả Trần Thanh Vân ÂM DƯƠNG THẦN CHƯỞNG Người Dịch Lữ Giang Sức hút của bùn đen thật kinh hồn vì cả Lỗ Hải và Tường Oanh đã dùng hết công lực để kéo mà chàng chỉ nhích lên từng chút một. Khi đã lên khỏi Tuyệt hồn nhai