Hãy sống ở thể chủ động, tránh xa thể thụ động. nghĩ nhiều đến những gì mà bạn có khả năng làm được hơn là những gì có thể xảy đến cho bạn Hãy sống ở cách khách quan. Hãy quan tâm đến thực tế cuộc sống đúng với những gì đang thật sự diễn ra, hơn là mong muốn chuyện đời sẽ xảy ra như là bạn mơ ước | Cuộc sống mỗi lức một bấp bênh. Đôi vai mỏng của má như oằn xuống trước gắnh nặng của gia đình quá lớn. Giữa “ ngày còn ba ” và “ ngày mất ba ” dương như là hai thế giới. Miền trung vào những ngày mùa đông trời lạnh như cắt thịt, những đúa con nhỏ của ba về cành se thắt nhớ những ngày ba đội mưa đợi chúng con trước cổng trường. Một ngày mới của con bắt đầu bằng những hình ảnh, những âm thanh mà ba mang lại - một ngày tuổi thơ sung sướng. Những gì thuộc về ba trong hoài niệm của con đều đưa con quay về với quãng đời thơ ấu, ấm áp tình phụ tử, nhưng con cũng không quên có những buổi chiều đi đâu về con bước vào phòng ba, ba không bật đèn, phòng mờ tối và ba ngồi đó, câm lặng . Con nhìn thấy, rón rén quay ra và như bắt chước ba, con cũng ngồi ngoài hiên, một mình trong bóng tối . con thấy thương ba quá!Tuổi thơ con cũng có những nỗi buồn riêng của mình nhưng tất cả nỗi niềm ấy đều được ba chia sẻ. Còn bây giờ, ba đang buồn và không thổ lộ nhưng con biết làm sao an ủi. Ba đang nhớ các anh chị của con phải không ba ? Con gái lấy chồng xa, hai con trai bị bắt vào tù vì hoạt động trong phong trào đấu tranh sinh viên. Con nhớ ngày theo ba má đến trại giam để thăm anh. Thấy anh con trong hình dạng ốm yếu, da dẻ xanh xao, má khóc ròng bước tới, còn ba thì lùi lại lén chùi nhanh những giọt nước mắ. Cơn bạo bệnh đột ngột nhanh chóng cướp ba đi hẳn, cũng có một phần của những nỗi nhớ thương bị rồn nén đó.