Chúng ta thường nghe người ta nói “mình đã già rồi” kèm theo tiếng thở dài ảo não. Hồi nhỏ tôi cho điều đó là kỳ cục, lớn lên tôi lại thấy người đời quả tội nghiệp đáng thương. Đến tuổi 40, tôi có cảm giác cơ thể suy yếu, lúc đó mới thấy lo âu và cũng bật ra ý nghĩ mình đã già rồi. Ở Nhật, người ta cho rằng vào khoảng 40 đến 46 tuổi khi cảm thấy trong người sinh ra nhức mỏi, cứng nhắc là đã bắt đầu bước vào tuổi già. . | Tuổi Già Và Phương Pháp Thực Dưỡng Chúng ta thường nghe người ta nói mình đã già rồi kèm theo tiếng thở dài ảo não. Hồi nhỏ tôi cho điều đó là kỳ cục lớn lên tôi lại thấy người đời quả tội nghiệp đáng thương. Đến tuổi 40 tôi có cảm giác cơ thể suy yếu lúc đó mới thấy lo âu và cũng bật ra ý nghĩ mình đã già rồi. Ở Nhật người ta cho rằng vào khoảng 40 đến 46 tuổi khi cảm thấy trong người sinh ra nhức mỏi cứng nhắc là đã bắt đầu bước vào tuổi già. Thật ra đây không phải là điều đương nhiên về mặt sinh học mà do hoàn cảnh trong thuở thiếu thời. Hồi đó toi sống rất chật vật ăn uống thiếu thốn mà lại học ngày học đêm. Về sau tôi làm thuỷ thủ theo tàu đi lại trên Ân Độ Dương. Công việc trên tàu rất nặng nhọc các bạn đồng nghiệp người Ả Rập và người da đen vốn sinh trưởng ở miền sa mạc nóng cháy hoặc trong rừng già được thiên nhiên tôi luyện cứng cáp nên chịu đựng dễ dàng. Hơn nữa họ chỉ làm trong thời gian ngắn vì thay đổi người luôn. Còn tôi là người ốm yếu từ bé lại phải đi trên biển liên tục hằng năm nhiều chuyến mỗi chuyến gần hai tháng trời. Sóng cả đại dương lao động cật lực và ăn uống thất thường đã làm tôi suy nhược già khọm đi. Hết hạn công việc trở lại cuộc sống bình thường tôi mới có thì giờ chỉnh đốn ăn uống và nhờ cơm gạo lứt thơm ngon tôi khôi phục sức sống hoàn toàn. Từ đó trở đi tôi không còn thấy mình mỏi mệt cần phải nghỉ ngơi hễ còn thức là tôi còn làm việc. Tôi đã thực hiện được ba điều của sức khoẻ là 1. Không mệt mỏi. 2. Ăn biết ngon. 3. Ngủ ngon giấc. Tôi ngỡ mình không sống nổi qua tuổi 21 vậy mà đến độ tuổi người ta cho là bắt đầu già lại có được sức khoẻ như thế đó là nhờ hai mươi năm mày mò trên con đường Thực Dưỡng. Lòng tôi thật biết ơn vô cùng. Phải nói mười năm đầu tôi vấp nhiều lầm lỗi nhất là việc dùng muối khi quá nhiều khi quá ít cho nên thường không đạt kết quả. Rồi suốt phân nửa thời gian của mười năm sau tôi ở Paris trong cảnh nghèo khổ còn tệ hơn ăn mày nhưng rốt cuộc tôi cũng đạt được sức khoẻ như đã nói và đến nay tôi có thể ăn .