Đôi điều về thú chơi Đá Cảnh

Chơi đá, Hán tự gọi là ngoạn thạch, đòi hỏi nghệ thuật rất công phu, là một thú chơi tao nhã có từ lâu đời, biến hóa và tích hợp nhiều bộ môn khác nhau nhằm đúc kết đa dạng các mặt văn hóa, nghệ thuật, một cách hài hòa, trác tuyệt. Cổ nhân cho rằng, đá có dạng thức đẹp, trang nhã, sắc màu sống động là kết tụ linh khí của vũ trụ tạo nên. Với nguồn đá phong phú, đa dạng hiện nay, đã đáp ứng cho người chơi đá thỏa mãn phần nào cái diệu nghĩa. | Đôi điều về thú chơi Đá Cảnh -1 Chơi đá Hán tự gọi là ngoạn thạch đòi hỏi nghệ thuật rất công phu là một thú chơi tao nhã có từ lâu đời biến hóa và tích hợp nhiều bộ môn khác nhau nhằm đúc kết đa dạng các mặt văn hóa nghệ thuật một cách hài hòa trác tuyệt. Cổ nhân cho rằng đá có dạng thức đẹp trang nhã sắc màu sống động là kết tụ linh khí của vũ trụ tạo nên. Với nguồn đá phong phú đa dạng hiện nay đã đáp ứng cho người chơi đá thỏa mãn phần nào cái diệu nghĩa triết lý thâm trầm tịch tịnh. Người chơi đá còn phải khổ công phơi nắng hứng sương nhằm tạo cho đá tăng sắc đẹp đôi lúc tưới cho đá khỏi bị khô cằn không bị phong hóa giữ gìn cho đá có sắc màu nguyên thuỷ. Trong Đề khoản bức vẽ Tắc Thiên Thạch Phổ có đoạn trích dịch Đá Tới Mười Ngồi tựa nay năm rách hồ chán nếu hồ đoàn kẻ được đoàn trải đến tâm ngộ vạn tham như Đại niên thiền đá thiên Đá vốn vô ngôn nhưng ẩn chứa sức sống diệu kỳ tựa hồ quả núi hùng vĩ kiên định thể hiện cái linh khí của đất trời cái lãng mạn hào phóng của hóa công biểu hiện đường nét trầm tịnh và cương ngạnh kiên trinh và phác thực. Quan niệm rằng đá là vô ngôn nhưng ngôn vô bất tận. Thật diệu kỳ thay lý thú thay Vâng chơi đá đúng là một thú tiêu nhàn một diệu dược một phẩm trợ đạo thân dắt ta về tánh bản nhiên tự tại. Khi có dịp luận bàn cùng các bậc tiền bối trong làng sưu tập đá cảnh họ bảo với nhau chơi đá không như chơi cây cảnh cứ trồng và nuôi dưỡng là đạt ý đồ tạo dáng hoặc như bonsai cố dụng công cũng có thể gặt hái được kết quả theo mong muốn. Còn chơi đá khẳng định phải có nhân duyên mới truy tìm được cục đá như ý vì đây là món quà vô giá của thiên nhiên mà con người không thể tạo tác được. Thiệu Ông đời Tống có làm bài thơ ngũ ngôn Nhơn bất thiện thưởng hoa chỉ ái hoa chi mạo Nhân hoặc thiện thưởng hoa chỉ ái hoa chi diệu Người không biết ngắm hoa chỉ yêu vẻ đẹp của hoa. Người biết thưởng thức hoa yêu cái thần diệu của hoa . Bài thơ trên ngụ ý chỉ thần diệu của hoa hơn hẳn sắc màu bên ngoài của hoa tức nội dung quan trọng hơn hình

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.