Bệnh được ghi nhận và mô tả ở Trung Quốc vào năm 1637, sau đó được báo cáo có ở nhiều quốc gia khác như Nhật (1704), Ý (1828), Hoa Kỳ (1876) và Ấn Độ (1913). Đây là bệnh phân bố rộng, có mặt ở hơn 80 quốc gia trồng lúa trên thế giới. Tại Đồng Bằng Sông Cửu Long (ĐBSCL), hàng năm thường có hai cao điểm của bệnh cháy lá, vào các tháng 11-12 dương lịch và tháng 5-6 dương lịch.