Ra đường ông Tú ông Chiêu, về nhà với vợ cậy niêu đã mòn(giả hình) Ra đường gió mát thảnh thơi, Thương người nàm võng nắng nôi ở nhà(vợ chồng) Ra đường hỏi giả, về nhà hỏi trẻ. Ra đường thấy cánh hoa roi8, hai tay nâng lấy, cũ người mới ta(hôn nhân) | TỤC NGỮ VIỆT NAM Ra đường ông Tú ông Chiêu, về nhà với vợ cậy niêu đã mòn (giả hình) Ra đường gió mát thảnh thơi, Thương người nằm võng nắng nôi ở nhà (vợ chồng) Ra đường hỏi già, về nhà hỏi trẻ. Ra đường thấy cánh hoa rơi, Hai tay nâng lấy, cũ người mới ta (hôn nhân) Ra đường võng giá nghênh ngang, về nhà hỏi vợ cám rang đâu nàng, cám rang tôi để cối xay, hễ chó ăn hết thì mày với ông (hôn nhân, giả hình) Ra đường vui những cảnh người, Về nhà tôi thấy cảnh tôi tôi buồn. Ra ngõ gặp gái. Rau muống tháng chín, mẹ chồng nhịn cho nàng dâu ăn (mẹ chồng con dâu, rau cuối mùa cứng và chát) Rau nào sâu ấy Rán sành ra mỡ. Râu ông cắm cằm bà Rậm râu sâu mắt hay bắt trẻ con. Rập rềnh nước chảy qua đèo, Bà già tấp tểnh mua heo cưới chồng (hôn nhân, phụ nữ) Rèm thưa ba bức mành mành, Con mắt láo liếc tu hành được sao (tu hành, châm biếm) Rế rách cũng đỡ nóng tay. Ro re nước chảy qua đèo, bà già lật đật mua heo cưới chồng, cưới về chồng bỏ chồng giông, bà già mới tiếc 30 đồng mua heo (hôn nhân, phụ nữ, châm chọc) Roi song đánh đoạn thì thôi, Một lời siết cạnh muôn đời chưa quên (so sánh nỗi đau, nói mánh) Rõ ràng giấy trắng mực đen, Duyên ai phận ấy chớ ghen mà gầy. Rồng đen hút nước thì nắng, rồng trắng hút nước thì mưa (thời tiết) Rồng nằm bể cạn phơi râu, Mấy lời anh nói giấu đầu hở đuôi. Rồng vàng tắm nước ao tù, Người khôn ở với người ngu bực mình (khôn dại) Rổ rá cạp lại (hôn nhân) -Ru ơi ru hỡi ru hời, Làm trai đứng ở trên đời, Sao cho xứng đáng giống nòi nhà ta, Ghé vai gánh đỡ sơn hà, Sao cho tỏ mặt mới là trượng phu Ru con con ngủ cho rồi, Mẹ ra chỗ vắng mẹ ngồi than thân. Ruộng bề bề không bằng nghề trong tay Ruộng vườn muôn mảnh tốt tươi, không bằng nghề mọn giúp người làm ăn Ruột thẳng như ruột ngựa. Run như cày sấy. Rút dây động rừng. Rủ nhau đi cấy đi cầy, bây giờ khó nhọc có ngày phong lưu, trên đồng cạn dưới đồng sâu, chồng cầy vợ cấy con trâu đi bừa (canh nông) Rủ nhau tắm mát hồ sen, nước trong bóng mát hương chen cạnh mình, cứ chi vườn ngọc ao quỳnh, thôn quê vẫn thú hữu tình xưa nay (người Việt tự cường, bài vọng ngoại) Rủ nhau xuống biển mò cua, đem về nấu quả mơ chua trên rừng, em ơi chua ngọt đã từng, non xanh nước bạc ta đừng quên nhau (vợ chồng) -Rượu kia nào có say người, hỡi người say rượu đừng cười rượu say (ăn uống) Rượu nhạt uống lắm cũng say, Người khôn nói lắm, dẫu hay cũng nhàm (lời nói) Rượu vào lời ra. Rừng có mạch, vách có tai, Người trong chưa tỏ, người ngoài đã hay. Rừng nho biển thánh khôn dò, nhỏ mà không học lớn mò ra sao (hiếu học)