Chiều Tím - Tác giả: Trần Thị Thanh Du

"Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập gềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi, con đi trường học, mẹ đi trường đời. Nín nín đi con, ngủ ngủ đi con. ầu ơ ví dầu. - Ôi chu choa ơi ! Chị Thùy ru con tuyệt chiêu nhá. Em nghe mà muốn buồn ngủ đây nè. Phương Thùy quay lại trừng mắt : - Em nhỏ bớt tiếng giùm chị được không Sơn Dủ Bé Khang đang ngủ đấy. | - Như anh đã biết, từ sau buổi đi chơi hôm qua về, nó cứ im lặng, không nói không rằng, không đùa không giỡn. tụi em vô cùng ngạc nhiên vì đấy đâu phải là tính cách của nó. Theo năn nỉ hoài, nó vẫn không hé môi. Tụi em rất sợ nên chạy đi hỏi anh Đông Triều và Trường Giang xem anh với nó có xảy ra vấn đề gì không. Anh Giang nói là không, tụi wm yên tâm được phần nào. Nhưng cái cách im lặng vẻ như chịu đựng của nó, tụi em không thể chịu được. Hết đứa này đến đứa kia cứ thay phiên nhau theo nó mà hỏi. Đến gần mười hai giờ đêm, tụi em đi, nó không thích đi. Một nhòm bạn chơi thân với nhau chỉ một người buồn thì c nhóm đâu được vui. Nên tụi em quyết định cùng ở lại phòng với nó. Nó một mực không chịu, bả là muốn một mình yên tĩnh. Tôn trọng quyết định của nó, tụi em đi mà lòng chẳng yên. Nửa đường, em xin quay về xem sự thể như thế nào. Quả như dự đoán, Sơn Du ngồi ngoài cửa, lạnh co ro, miệng nói không ra hơi. Em nổi giận lên tiếng trách nó, nhưng trách rồi em mới cảm thấy ân hận. Cửa phòng bị bấm khóa.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.