Một thời lãng quên - Hoàng Thu Dung

Vương Lan rời phòng ông Thành, khuôn mặt thanh tú của cô ỉu xìu như con mèo bị cắt râu. Ba mới về hôm qua thì hôm nay lại tìm ra chuyện để mắng cô. Từ đó giờ là vậy, y như rằng mỗi lần ba đi xa về, thì sau khi nhận quà là phải ngồi nghe trách cứ. Mà toàn là những chuyện vặt vãnh cô cho là không đáng. Riết rồi cô cũng không hiểu mình gây ra lỗi gì nữa. Vương Lan đi ra cổng. Ngang qua hồ nước, cô thấy dì Tám đang loay hoay.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.