Vừa nhìn Bảo Yến trang điểm, Bảo Khanh vừa chót chét năn nỉ: - Làm ơn cứu bồ em lần nữa đi, chị Hai . Em biết ba khoái cái vụ tiệc tùng này, chị thừa biết mà. Thản nhiên bôi xanh mí mắt, Bảo Yến nói: - Sao lại cầu cứu chị ? Chị cũng có thích đâu . Khổ nỗi, đây là bổn phận. Khanh nhăn nhó: - Với chị, đúng là bổn phận . Nhưng em thì có dính dáng gì đến công ty ấy. Yến lên tiếng: - Sao lại không ? Ba là cổ động lớn đấy. - Thế em càng không nên.