Bảo Khuyên khom người cố đạp xe ngược gió, lòng nơm nớp sợ trễ sẽ lỡ dỡ công việc mẹ Đã giao với tất cả tin tưởng. Thở dài áo não cô lầm bầm: Thế nào cũng bị Mẹ La cho mà xem. Tất cả cũng vì những nụ Hồng này. chúng sẽ làm đẹp cho gia đình ai chưa biết, chỉ Khổ Thân mình lưa. cả buổi, gai đâm buốt cả taỵ Chán ngắt. | Bà Hồng Hạc ngồi trên giường nhìn Hồng Tước nhún nhảy trước gương . Nãy giờ đã gần nữa tiếng thay ra, mặc vào, con bé vẫn chưa lựa được bộ quần áo vừa ý . Nó làm bà ngứa mắt qúa khi cứ săm sọi rồi chê bai những áo váy chính tay nó mua hàng mấy trăm đô một bộ ở các shop thời trang nổi tiếng cắt cổ nhất Sài Gòn . Hồng Tước vốn rất đua đòi, bà đã không nỡ từ chối tại nó là con mình, để bây giờ bà ân hận vì biết nó sẽ được đằng chân lân đằng đầu . Hồng Tước chỉ nghĩ tới bản thân là là đứa vô ơn, bạc bẽo . Đối với bà mẹ nuôi mình mười mấy năm, no không hề trở về thăm nom, mỗi tháng Tước đến nhà đưa bà 100 đô, là xong nghĩa vụ . Ngay cả đợt đi Đà Lạt nà bà Hạc có nhã ý mời bà ta đi cùng . Hồng Tước lại gạt phăng đi . Bà biết con bé sợ nhóm việt kiều quen với bà nhận ra nơi xuất thân trước đây của nó . Hồng Tước là người trước sau bất nhất . Nó khinh bỉ người từng nuôi dạy nó, tự nhiên bà cố nén tiếng thở dài khi khám phá ra thêm cái xấu ở Hồng Tước . Nó chính là con gái của bà, chính bà cầu khẩn đêm ngày để tìm được con . Sao bây giờ cứ soi mói giọt máu của mình kỳ vậy