1. Dùng thể thích hợp Trong tiếng Anh có hai thể: chủ động và bị động. Thể chủ động nhấn mạnh tác nhân gây ra hành động. Thể bị động nhấn mạnh người hay vật bị tác động. Tác nhân gây ra hành động có thể được hoặc không được nhắc đến trong câu bị động. Ví dụ: Thể chủ động: The storm destroyed the village. (Trận bão đã phá hủy ngôi làng). The village was destroyed by the storm. (Ngôi làng đã bị phá hủy bởi trận bão). Thể chủ động thường rõ ràng và dễ hiểu hơn. Tuy nhiên, có một.