Không cần phải thống thiết hay lên gân, cứ nên giản dị và chân thành. Kể chuyện tình hay chuyện gì đi chăng nữa, để khiến câu chuyện gần gũi và đời thực thì dễ nhất là người “kể” gửi cái hồn của mình và “ướm” chuyện mình vào đó. Khi ấy, dù người ta có khen hay chê, ta cũng đã làm được việc – đó là gián tiếp phô bày mình ra với “thế giới này”. Lần đầu tiên xem tranh của Trương Tân tại nhà riêng của anh, người mà mỗi lần xuất hiện lại gây.