Từ xưa đến giờ, hai chân tôi đó có mà ở yên được một chỗ. Hỏi nhỏ đi chơi, bao giờ tôi cũng mò về nhà sau giờ cơm. Trăm lần y một, thật là tài! Còn mỗi buổi tối, khi đến giờ đi ngủ, lần nào bố mẹ tôi cũng thay nhau bò xuống gầm giường, gầm tủ và thò đầu vào các ngách của tối om om để tìm tôi. Những vất vả vậy mà nào có tìm thấy. Lúc ấy tôi đã tót đi chơi tận đẩu tận đâu rồi, có tài thánh cũng đừng hòng mò.