Cảm giác chung của bài thơ là buồn. Buồn vì hàng liễu rũ, buồn vì cái lạnh len lỏi đây đây gởi nỗi cô đơn, buồn vì có sự chia lìa, tan tác từ hoa cỏ, chim muôn đến con người. Buồn vì có một cái gì như là nỗi nhớ nhung ngẩn ngơ, phảng phất ở không gian và lòng người. Hồi ấy, khi bài thơ ra đời ( rút trong tập thơ Thơ - 1938) mùa thu là mùa buồn, tuy thường là nỗi buồn man mác có cái vẻ đẹp và cái nên thơ riêng của nó.