Những văn bản được tạo lập theo nhãn quan thơ: Không phải là tất cả, cũng không phải số đông nhưng chúng có khả năng gây ấn tượng mạnh ở sự tổ chức văn bản. Nếu hiểu “chất thơ” là “chất trữ tình”, “thi vị” như đã thấy khi đọc Miền Tây, Tuổi trẻ Hoàng Văn Thụ (Tô Hoài), Hòn đất (Anh Đức), Vùng trời (Hữu Mai) thì phải nói ngay những tác phẩm này không giống thế: Bức tranh đời sống mà chúng vẽ ra hầu như chẳng có gì thi vị; điểm nhìn trần thuật đầy sắc thái.