Early Cinema Innovations Necessary for the Advent of Cinema

The first essay shows that this reference to painting allows the filmmaker to entail a process of reduction that points to a particular kind of sublime: a sublime of what is immobile, fallen, routed and diseased, a sublime made of what frightens. By filming ordinary and therefore invisible objects, by literally ‘emptying’ the image the camera performs a phenomenological reduction which suspends the intentionality in the constitution of the object. The anguish of banality is the sublime that crosses Antonioni’s cinema: the poor phenomenon becomes saturated. This is how Bonfand explains the well- known final scene of Eclipse (L’Eclisse, 1962)

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.