Tao thích mày, đồ đáng ghét

Nam đi rồi mày à. - Nó đi rồi sao, sao không chào tao lấy một tiếng? Tôi buồn nhưng không khóc, tôi chỉ cảm thấy hơi lạnh bắt đầu len lỏi vào trái tim. Hà. Tôi và Nam, hai đứa nhóc chung xóm nhỏ nghèo. Nam hơn tôi một tuổi nhưng chẳng hiểu sao hai đứa chẳng bao giờ xưng anh em mà cứ mày tao thành quen miệng. Có khi Nam sang trông nhỏ em giùm tôi để tôi nấu nướng cho kịp bữa cơm chiều, có khi Nam phụ tôi chạy cả sân thóc cơn mưa bất.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU LIÊN QUAN
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
98    104    2    21-05-2024
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.