Bạch Phác mỉm cười: - Ngươi đến rồi đấy ư? Tiêu Lãnh nhìn Ngọc Linh: - Phải! Bạch Phác trỏ quạt xuống đỉnh đầu cô gái, thong thả nói: - Vậy ngươi còn đứng đó làm gì, trở đao cứa cổ đi! Tiêu Lãnh lắc đầu. Bạch Phác cười khẩy: - Sao, lẽ nào muốn sư muội ngươi phải nếm đủ mùi khổ sở mới chịu ra tay? Tiêu Lãnh đáp: - Hiện tại hai nước giao binh, ai vì chủ nấy, ngươi dùng những thủ đoạn đó, ta cũng không có gì để nói cả. Y ném Hải Nhược đao xuống bên cạnh. Bạch Phác ngẩn người