Ví chăng duyên nợ ba sinh Làm chi đem thói khuynh thành trêu ngươi (Truyện Kiều – Nguyễn Du) Người ta đều nói chết rồi muôn sự chẳng còn, thật ra, rất nhiều việc vẫn mãi tồn tại, chẳng hủy chẳng diệt, bất sanh bất tử. Tôi là một tên quỷ tốt, một tiểu lâu la dưới quyền Ty chủ Luân hồi. Chúng tôi được xem như là những chúng sinh thấp hèn nhất trong toàn cõi đất trời, chỉ có thể sinh hoạt trong địa ngục tối tăm, muôn đời muôn kiếp. Nhiệm vụ của tôi chỉ là xem.