1. - Không phải tôi tiếc tiền hoặc không muốn cho anh bù khú mà tôi không thể chấp nhận việc anh cứ thích mang gì cho ai không cần nói với tôi. Tiếng cằn nhằn bực tức của Viên ào ào trong gió rét, lọt thỏm vào tiếng ồn ào của xe máy, ô tô giờ tan tầm. Anh ta buông thõng một câu: - Có đáng gì mà cứ lầu bầu, rác cả tai. - Rác à, bao nhiêu lần anh như thế rồi? Viên gào lên. Cô muốn thò tay thọi cho anh ta một quả. Trời.