Thiếu úy Phẩm cứ đi đi, lại lại trên khoảng sân hẹp trước căn cứ Bùng Binh như người bị thôi miên. Hắn không buồn quệt đi những giọt mồ hôi mặn chát cứ tuôn thành dòng từ chiếc trán đang nhíu cả lại, chảy vòng qua đôi má, cuốn theo biết bao bụi bẩn cứ bám chặt lấy mặt mày, mắt mũi hắn sau hai giờ chiến đấu trên giồng cát ấp Nhứt, Mỹ Long. Gương mặt viên thiếu úy trẻ khá bảnh bao mà giờ trông cứ như tấm họa đồ cáu bẩn, có cả núi đồi, cả.