Người bên hốc núi

Hình như là tôi đã trôi. Trên những con nước. Người tôi cứ duềnh lên, rồi trầm xuống. Lúc lại va vào đá, nghe nước réo quanh người, rồi có khi nằm trên cả làn nước xiết. Băng theo dòng, qua những thác ghềnh. Trôi. Trôi mãi. *** Không biết kết thúc là nơi nào. Chỉ nhớ khi mình không còn trôi nữa, thì tôi nhìn thấy bầu trời. Rất cao và rất rộng. Tôi nhìn thấy cả cánh đồng, bạt ngàn màu lúa mới. Tôi nhìn lại dòng nước đã đưa tôi đi, con nước thả tôi lại giữa.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
TÀI LIỆU MỚI ĐĂNG
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.