Người ta học chính quy, còn anh thì đi học bổ túc. Hồi ấy ngôi trường của anh đi học là mượn tạm một trường phổ thông, rất đẹp, cổ kính, trang nghiêm, bóng cây phượng che mát cả sân. Người ta thưởng thức nét đẹp ấy của ngôi trường vào ban ngày, còn anh thưởng thức nét đẹp của ngôi trường vào ban đêm. Người ta đi học vào 6, 7 giờ sáng, còn anh đi học 6, 7 giờ tối. Anh đi học bổ túc, không có bạn bè cùng lứa như lớp chính quy. Già có, trẻ.