Ma Cô đứng ở bờ sông Hương đợi chết, thấp thỏm như đang hò hẹn người yêu. Nàng tên là Tận Thế. Ma Cô đã lên kế hoạch chi tiết trong năm ngày cuối, trước khi đến đây. Sông Hương vắng vẻ nhưng thơ mộng. Hai bên bờ quỷ dà um tùm nở hoa vàng rực, hình như sắc vàng muôn nơi đã tụ hợp về đây. Quỷ dà nở hoa mùa cuối cho đời Ma Cô. Nó cảm thấy mình đang hóa thân thành thi sĩ như lời mai mỉa của “lũ khốn nạn” mà nó thiếu nợ bạc.