Không thấy con Phốc đâu. Chúng tôi ngồi khuất trong góc vườn. Nắng sớm nhẹ, nhưng rộng khắp phía. Ngoài hàng rào chè tàu, một chiếc xe tải loại một tấn phóng vù, bốc lên một làn bụi đỏ. Mắt tôi vừa cong theo đường cánh cung hàng rào vừa trượt theo chiếc xe tải. Thấy đám bụi đỏ không tràn vào tới đây, nơi chúng tôi đang ngồi. Nhưng cũng không chắc. Kỷ tặc lưỡi, không biết con Phốc phóng đâu, rồi đưa mắt như đuổi theo chiếc xe tải, giờ chỉ còn tiếng động cơ vọng lại