Nhưng cô ấy không đi, cứ đứng bất động như thế. Cô ấy khóc. Nghẹn ngào, nức nở. *** Đi qua những ngày mưa. Ngỡ khung trời lấm lem màu kỷ niệm Có ai còn nhớ được điều gì Lúc buồn tàn, hương sắc hóa thinh không Ta gửi yêu thương cho em. Dẫu muộn phiền cũng chỉ là hoài vọng không tên. Trôi qua kẽ tay vụt mất. Thành phố nhỏ ủ mình bên cạnh biển, quanh năm rì rào những nỗi buồn không của riêng ai. Ngày trước, thành phố còn trẻ dại, những đứa con sinh ra,.