Tôi ở trên quả đồi cuối cùng của ngọn núi Canigu đi xuống; lúc ấy tuy mặt trời đã lặn nhưng tôi vẫn còn nhận thấy rõ ở dưới đồng bằng nhà cửa một thành phố nhỏ là thành Ilơ, nơi tôi đang đi tới. Tôi hỏi bác người Catalan đi theo dẫn đường cho tôi từ hôm trước: - Chắc bác biết nhà cụ Đơ Pêrơgôrát ở đâu đấy nhỉ? - Tôi mà còn có biết hay không à! Bác ta kêu lên, tôi biết rõ nhà cụ ấy như nhà tôi vậy; nếu trời không tối mịt thế.