Hai bím tóc đang đưa trước ngực, như hòa cùng những bước chăn nhún nhảy xuống cầu thang, Hồng Kim trông giống như một nữ sinh lớp 12 tuổi mười bảy hơn là một cô gái đã bước vào tuổi hai mươi hai. Bà Hồng Như nhận xét con gái như thế khi thấy cô đã xuống đến bậc thang cuối cùng. Bà khẽ lắc đầu mắng yêu: – Con gái lớn rồi mà đi đứng cứ như là con nít. Hồng Kim chu môi nũng nịu: – Con còn nhỏ xíu hà mẹ ơi. – Nhớ nhé! Còn nhỏ.