Hoàng hôn chầm chậm dần buông, biển chiều nhạt nắng, Chấn Huy thả hồn theo những cơn sóng vỗ. Chợt một đám người đang tắm dưới biển nhao nhao hẳn lên làm thu hút ánh mắt của Chấn Huy: - Cứu! Cứu! Cứu! Chấn Huy chạy như bay xuống biển khi thấy một cô gái đang bị sóng biển cuốn trôi xa dần. Anh sãi người bơi nhanh đến bên cô gái và đỡ cô từ từ vào bờ. Mọi người xúm quanh cô gái, Chấn Huy nói như ra lệnh: - Mọi người hãy giãn ra để cô ấy.