Anh Hiếu ơi! – Yến Linh đưa tay làm loa hét gọi Hiếu, khi thấy Hiếu đang băng mình chạy đến từ xa. Hiếu vẫy tay hét to lại: – Ú. ú. Phóng thêm mấy bước chân dài nữa đến bên Yến Linh, Hiếu vừa nói vừa thở ồ ồ vì mệt: – Trời chuyển mưa quá, sao em không chịu về. Anh nghi là em còn ở ngoài này, nên chạy ra. Về thôi, cơn mưa này lớn lắm đó! Vừa nói, Hiếu vừa chụp tayYến Linh định lôi cô đi. Yến Linh vùng vằng hờn dỗi: – Không