"Ầu ơ, ví dầu cầu ván đóng đinh, cầu tre lắc lẻo gập gềnh khó đi. Khó đi mẹ dắt con đi, con đi trường học, mẹ đi trường đời. Nín nín đi con, ngủ ngủ đi con. ầu ơ ví dầu. - Ôi chu choa ơi ! Chị Thùy ru con tuyệt chiêu nhá . Em nghe mà muốn buồn ngủ đây nè. Phương Thùy quay lại trừng mắt : - Em nhỏ bớt tiếng giùm chị được không Sơn Dủ Bé Khang đang ngủ đấy. Sơn Du rề rà lại : - Ngủ đâu mà ngủ . Em.