1. Hôm nay, Phượng nghỉ học. “Mình sắp chết rồi đi học sao được nữa”. Ý nghĩ ấy cứ quấn chặt lấy chị từ khi chị nghĩ rằng mình không còn sống được bao lâu. Mọi thứ sao mà chóng vánh. Mới hôm qua chị còn cất liền mấy cái nhà khi chơi lò cò với đám bạn cùng lớp. Vậy mà! Phượng không sợ chết. Chị chỉ lo và tủi. Lo vì không biết từ mai ai sẽ dòm chừng ông ngoại, chăn dắt mấy đứa em khi mà ba mẹ chị ngày nào cũng như ngày nấy ra.