Còn gì đâu, Mùa đông! Gió thổi mầu tàn úa Tiếng chuông chùa chết chìm trong ngày mưa đổ Tôi dối gian hơn chân thật đời mình. Chẳng có gì. Chỉ là một chiều mùa đông không nắng, thấp thoáng gió, em mặc một chiếc áo khoác mỏng ngồi ngật ngưỡng say bên chai rượu đã vơi quá nửa. Nhạc thì chán, quán thì vắng, mấy tiếp viên rảnh việc ngồi tán gẫu với nhau. Không ai buồn để ý đến em, còn em say say nằm gục lên bàn, mặt ngóng qua ô cửa kính trong suốt nhìn xuống.