Nếu em ngoái đầu nhìn lại Ðầm tàn còn một bông sen Thơ HV Tôi là ngọn gió đang thổi qua đầm Tôi không biết khi mình sinh ra, nước trong đầm Nam Sương đầy hay vơi. Khi đó, cha kể ngoài đầm sen đã tàn. Những bông sen trắng trút nốt thứ hương sót thả vào gió. Mẹ ôm tôi trong bọc áo đầy mụn vá, ngồi bên ngọn lửa xông hơ. Lửa được đốt lên bằng thân sen phơi khô, khói sặc ngợp. Mẹ nhìn cha bằng ánh mắt vô hồn. Tôi khi ấy mới có mấy ngày tuổi