Mây trời thương nhớ

Bác sĩ trẻ măng đưa cây viết lên trước mặt bà. Hỏi: - Bà già. Cái gì đây? Bà suy nghĩ. Nghĩ riết. Chả nhớ nổi nó là cái gì. Bà cười cười, đánh trống lảng. Nghĩ chắc là người ta chẳng hỏi mình nữa đâu. Nào ngờ bác sĩ lại đưa con dao nhỏ lên hỏi. Lần này thì bà thấy quen quen. À, cuối cùng cũng nghĩ ra. Bà nói: - Dao. - Đúng rồi. Bà già tốt lắm. Bà sung sướng ra mặt vì được khen. Nhỏ ngồi góc phòng, lặng lẽ quan sát, nước mắt chảy.

Bấm vào đây để xem trước nội dung
TỪ KHÓA LIÊN QUAN
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.