Chưa khi nào mùa đông muộn như năm nay. Đến nỗi chẳng ai còn nhận ra rét mướt nữa. Khói thuốc vẫn lăn giữa không gian như chưa từng có hơi thở trong lành nào bị xẻ cứa. Những chỗ ngồi hàng xóm ở quán cà phê nàng đã vài người lóng ngóng đón xuân ngoài ngõ. Có lẽ nàng dậy sớm lắm. Hắn chỉ lén nhìn khuôn mặt tươi rói của nàng trộm nghĩ. Nàng tên Xíu. Nom vừa đủ để bất kỳ ai vào quá uống ly cà phê cảm thấy ngon. Hắn là người đầu tiên phát.