Trời nổi những cơn gió mùa thu dữ dội và mưa như trút, sấm chớp xé tan đêm đen bằng những tiếng nổ kinh hoàng. Chiếc xe bò chậm như rùa trên con đường ngoằn ngoèo, hết ngoặc bên này lại ngoặc bên kia. Lục Hiểu Phù chống lại cái rét kinh người bằng cách thu mình trong tấm áo choàng rộng thùng thình. Nhìn Vũ Đan Dung trên chiếc băng ca, lòng như thắt lại. Trông cô bạn như đang ngủ, nhưng rồi nàng nhận thấy hai mắt bạn đột ngột mở trừng trừng vẻ đau đớn cực độ,.