Trời vào hạ , nóng đến ran người . Nằm mãi vẫn không ngủ được , Hạnh Tiên gỡ nhẹ đôi chân của Hạnh Giang đang gác chéo trên bụng ra , rồi lăn vào trong góc căn gác , nơi có chiếc cửa sổ nhỏ xíu và nằm luôn ở đấy cho đỡ nóng. Đêm như đã khuya lắm nên ngoài phố tiếng xe cũng thưa dần , thỉnh thoảng chỉ còn vang lại tiếng chổi quét đường xào xạc của những người phu vệ sinh đang làm đêm , tiếng của vài con chó sủa cầm chừng.