Lá cách xa ô cửa sổ chỗ Hồng Miên ngồi một hành lang. Đó là một hàng cây nhạc ngựa xanh mướt đến nao lòng. Hàng nhạc ngựa cứ nghiêng đầu về phía sân và theo mùa cứ lắc mình trong gió trút xuống biết bao nhiêu lá. Lá xoay tròn, ngả nghiêng đùa với nhau trước khi đậu trên vai một ai Đó trong sân. Có lẽ ngoài Miên ra, chả đứa nào trong lớp lại mơ màng vì cái lũ. lá rải ngập lối đi như vầy. Đang mênh mang trôi theo lá, Miên bỗng giật mình.