Chị Miên ơi, em đói quá hà ! Đang thu mình sâu trong ghế salon để trốn tránh những âm thanh chát chúa, rin rít phát ra từ phòng bà cô và dì Huệ. Nghi Miên gật mình bởi cái kéo tay thật mạnh cùng tiếng gọi nghèn nghẹn của Quốc Minh. Nghi Miên vội kéo em vào lòng, mắt dáo dác nhìn quanh, vỗ về em trai : - Ráng chút nữa đi em. Quốc Minh mếu máo : - Dì la hoài biết chừng nào mới chịu dừng lại. Trong khi em, từ sáng tới giờ chưa.