Chuông vừa tan học, thầy chưa ra khỏi lớp, học trò đã muốn loạn. Huỳnh hét lên : Úi dào ! Thúy An được thầy Vinh tặng cho cây gậy “cái bang” để đi ăn xin, bọn mày ơi Hì hì . Thúy An đỏ mặt, cô quay lại trừng mắt với Huỳnh : – Thây kệ tía tui ! Tui có đi ăn mày cũng không thèm xin cậu. Thành suỵt khẽ : – Im nào ! Tớ đọc thơ tình lãng mạn cho các cậu nghe. Ái chà . Dù em như thể hạt sương. Còn tôi chiếc.