Nguyên Gia nhìn những hàng xe xếp hàng trên đường mà lắc đầu ngao ngán. Anh sợ nhất là cảnh kẹt xe. Trong hoàn cảnh này thì ngoài việc hút thuốc ra, anh cũng không biết làm gì để giết thời gian. Nguyên Gia rút điếu thuốc châm lửa. Gương mặt tuấn tú cau lại một cách khó chịu: − Đang vội mà còn gặp cảnh này. Đúng lúc quá không biết! Anh đập mạnh vào vô lăng: − Thật không thể nào chịu được nữa! Quay mặt ra đường, anh nhả những vòng khói tròn bay lơ lửng, đưa.