Cho tay vào túi áo khoác, Bạch Đàn co ro bước đi. Đêm nay trời lạnh, tiếng lá trong vườn xào xạc vì bị gió thổi làm cô chợt rùng mình. Đàn lia vội tia đèn pin vào lùm cây lúp xúp bên bờ tường rồi băng qua bãi cỏ. Tối nào cũng vậy, Bạch Đàn có bổn phận khóa cổng, rảo quanh vườn một vòng trước khi đi ngủ. Nhà không có đàn ông nên dù chẳng thích tuần tra, bảo vệ, cô cũng phải đảm nhận công việc chỉ dành cho phái mày râu. So với mẹ.