Lục Bình Tím

Ngồi tựa lưng vào gốc cây mù u cuối vườn, Ỷ Bình nhìn ra khoảng ruộng mênh mông bát ngát. Những cây mạ xanh non đang ngả theo chiều gió. Lòng Ỷ Bình buồn vời vợi. Từ lúc về đây, có nghĩa từ lúc cô thành kẻ mồ côi, nỗi cô đơn và đau đớn cứ như vây chặt lấy cô, không lúc nào lìa xa. Cô nghĩ đến đến sự lợi dụng của ông chú suốt thời gian qua. Người ta nói chú cũng như cha, nhưng chú có xem cô như con đâu, mà là kẻ xa lạ.

Không thể tạo bản xem trước, hãy bấm tải xuống
Đã phát hiện trình chặn quảng cáo AdBlock
Trang web này phụ thuộc vào doanh thu từ số lần hiển thị quảng cáo để tồn tại. Vui lòng tắt trình chặn quảng cáo của bạn hoặc tạm dừng tính năng chặn quảng cáo cho trang web này.