Ngày đó tôi còn rất trẻ đối với tôi cái gì cũng mới mẻ, cũng hấp dẫn. Hành quân vào Nam rất gian khổ nhưng khi có người hỏi: “Đi bộ đội thấy thế nào?”. Thì tôi lại trả lời: “Rất thích!” “Tại sao vậy?” – “Được ăn no”. Tôi trả lời vậy vì tôi chưa bao giờ đánh nhau và chưa bao giờ thấy cái chết. Còn ở quê tôi là vùng đất nghèo đầy sỏi đá, quanh năm vất vả, mất mùa liên tục, có những lúc hai ba ngày chỉ ăn cháo loãng đói đến vàng cả.