Về tới nhà ông cậu, sau khi yết kiến bà ngoại và cậu mợ, tôi quăng túi hành lý xuống chiếc giường gỗ rồi đi thẳng một mạch sang nhà Lý, cô bạn thân từ thủa nhỏ. Nhà Lý ở trên một sườn đồi cách nhà cậu tôi cả một cánh đồng rộng. Chỉ cần tôi xuất hiện ở con đường tắt ngang cánh đồng là cả làng biết ngay. Lần này cũng vậy, tôi chưa đặt chân tới cổng nhà Lý, mọi người đã nhìn thấy thằng Công “Bột”. Họ xì xầm: “Nhìn nó vẫn thế, vẫn đẹp trai.