I. “Xe anh Năm đi chuyến này chắc lâu về đó ta?”. Câu nói lấp lửng của cô em chồng buông lơ lửng giữa sân nhà làm trái nho chín hường chị vừa bỏ vào miệng hóa chát lè, đắng ngắt. Đứa cháu gái ngồi nhìn mợ nhăn mặt phun trái nho đang ăn ra đất tròn mắt: “Chua lắm hả mợ Năm?”. Chị đổ thừa trái còn nghe mùi thuốc rầy rồi đứng dậy, ôm cái rổ ra sau nhà. Nắng gắt thành vệt dài vắt qua thành cái giếng bằng gạch cũ, nắng làm hồng lên những bắp.