Buổi sáng hôm đó như đã có điềm báo trước mà nó không biết. Nó ngồi lái xe mà ngáp ngắn ngáp dài, bên cạnh là cô nhân viên bán vé cũng đang gà gật, như kiểu lúc nào cũng sẵn sàng đồng ý. Đến đoạn cánh đồng HK, đoạn mà nó thích nhất trên cả tuyến đường. Những làn gió phơn phớt đem cái không khí thoáng mát trong lành ùa vào xe. Nó phổng mũi thật to, hít thật sâu, hít thật nhiều cái không khí nó cho là tốt đẹp. Bầu trời tháng giêng ủ dột, khối.